[Dịch] Võng Du Tử Vong Võ Hiệp

/

Chương 87: Cung thủ phải chết! (2)

Chương 87: Cung thủ phải chết! (2)

[Dịch] Võng Du Tử Vong Võ Hiệp

Dạ Mâu Tàng Phong

3.359 chữ

04-12-2025

《Tiễn thuật》đạt 'Thành thạo', cảnh giới kế tiếp 'Đăng đường nhập thất', 21/500 điểm kinh nghiệm;

《Bách Bộ Xuyên Dương》đạt 'Thành thạo', cảnh giới kế tiếp 'Đăng đường nhập thất', 13/500 điểm kinh nghiệm;

Hai môn võ học đều được đẩy lên.

Không biết hắc y nhân Lão Lục là võ giả hay chuẩn võ giả…

Ít nhất cũng cống hiến cho hắn 2 điểm kinh nghiệm.

Vong Xuyên đồng thời hiểu ra, chỉ cần những mục tiêu này chưa chết, đều có thể cung cấp điểm kinh nghiệm, hệ thống đánh giá con người cao hơn dã lang, sau này có cơ hội, có thể bắn thêm mấy mũi tên vào mục tiêu.

Mang theo kinh nghiệm quý báu này, hắn xách Hồ Dương Mộc Cung, trở lại chỗ Trần Nhị Cẩu.

“Phòng chủ.”

Trần Nhị Cẩu vẻ mặt mong chờ và hiếu kỳ.

Vong Xuyên khẽ gật đầu, nói: “Hiện giờ chỉ còn lại hai tên bọn chúng.”

Ý là mục tiêu đã bị diệt trừ.

Trần Nhị Cẩu lộ vẻ vui mừng, ánh mắt càng thêm cuồng nhiệt.

Vong Xuyên không nhanh không chậm nhìn chằm chằm vào những tên hắc y nhân đang đứng bên ngoài hầm mỏ.

Hắc y nhân Lão Nhị, Lão Ngũ đợi một lúc, dần dần nhận ra điều bất thường:

“Lão Lục đáng lẽ phải về rồi.”

“Đáng chết.”

“Xảy ra chuyện rồi!”

“Đi! Đi ngay!”

Hắc y nhân Lão Nhị, Lão Ngũ đều là người cũ của Nộ Đào Bang, rất rõ địa hình nơi đây, tính toán thời gian liền nhận ra lão Lục bên kia chắc chắn đã gặp chuyện, không nói hai lời, lập tức bỏ hầm mỏ, đi về phía ven sông.

Vong Xuyên ngẩn ra:

Quyết đoán vậy sao?

Nhưng hắn không muốn giữ lại hai tên này.

Giương cung lắp tên, nhắm vào hắc y nhân Lão Ngũ phía sau...

Băng!

Hắc y nhân Lão Ngũ nghe tiếng xé gió đã không kịp né tránh, mũi tên trúng vào lưng y.

Hắc y nhân Lão Nhị nghe tiếng liền quay đầu.

Băng!

Vong Xuyên lại giương cung.

Bị hắc y nhân Lão Nhị dễ dàng né tránh.

“Tìm thấy ngươi rồi!”

Dưới chân hắc y nhân Lão Nhị điểm nhẹ, thân pháp đột nhiên tăng tốc, lao về phía rừng cây nơi mũi tên bay ra.

“Kẻ tiểu nhân âm hiểm giấu đầu lòi đuôi!”

“Hôm nay ngươi phải chết!!”

Hắc y nhân Lão Nhị hiển nhiên có thực lực võ giả, hai mắt hung ác, gắt gao nhìn chằm chằm vào rừng cây, đạp lên tảng đá lớn cao thấp như đi trên đất bằng, nhanh chóng tiếp cận bên này.

Vong Xuyên trong chớp mắt trở nên căng thẳng.

Liên tiếp giương cung...

Hắc y nhân Lão Nhị rõ ràng kinh nghiệm phong phú, tất cả mũi tên đều trượt.

Trần Nhị Cẩu cũng lanh lợi, thấy hắc y nhân Lão Nhị nhanh chóng tiếp cận, sợ toát mồ hôi lạnh, run rẩy nắm chặt một thanh đoản đao, lớn tiếng hô hoán về phía hầm mỏ:

“Mau ra đi!” “Tất cả mau ra đi!”

“Chỉ còn lại một tên hắc y nhân!”

“Nếu chúng ta xảy ra chuyện, tất cả mọi người đều phải chết!”

Mà nói thật.

Lời hô hoán của Trần Nhị Cẩu vậy mà thật sự thu hút sự chú ý của những thợ mỏ bên trong hầm mỏ, mấy người mạnh dạn nhìn ra ngoài...

Mũi tên bay vút!

Hắc y nhân Lão Nhị trái phải né tránh, tiếp cận rừng cây.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một nam thợ mỏ đột nhiên ôm tro bụi ra sức hất về phía hắc y nhân Lão Nhị.

Tro đen khuếch tán.

Khi hắc y nhân Lão Nhị bản năng né tránh, kéo giãn khoảng cách.

Vong Xuyên chớp lấy cơ hội!

Vút!

Mũi tên bắn theo phán đoán, chính xác trúng vào cánh tay trái của hắc y nhân Lão Nhị.

“A!”

Hắc y nhân Lão Nhị đau đớn rên khẽ, nhưng lại không màng đến việc đối phó thợ mỏ, y lướt qua, nghiến răng tiếp tục lao về phía rừng cây bên này.

Y rất rõ, không hạ gục cung thủ, mình ắt phải chết!

Chỉ cần tiến vào rừng, cung thủ ắt phải chết!

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!